Hỏa-Táng!
(Mặt trận Charlie. Mùa Hè 72)
Trần Ngọc Nguyên Vũ (Để tưởng-niệm Thái-Dương Dương-Huỳnh-Kỳ PĐ-530, và những phi-công khu-trục, Quan-Sát, Trực-Thăng cùng các KQ đồn trú tại PleiKu, vùng trời “Phố-Núi” mây mù, đã hy-sinh cho lý-tưởng tự-do của dân-tộc. Tổ-quốc tri-ân các anh.)
*****
Hai chiếc khu-trục A1 trang-bị tối đa với dàn bom lửa và hỏa-tiễn công-phá dưới cánh, trong đội hình hành-quân, lao mình xuyên mây bay về hướng Tân-Cảnh. Anh đảo mắt quan-sát…Cả một vùng núi rừng trùng-điệp của vùng Tây-Nguyên đang đắm chìm trong màn sương chiều âm-u và khói đạn…Tiếng âm-thoại của phi-cơ quan-sát và quân bạn trên băng-tần FM vọng lên qua nón bay nghe như tiếng réo gọi của tử-thần. Anh bấm nút liên-lạc với phi-cơ quan-sát:
- Bắc-Đẩu đây Thái-Dương gọi, bạn nghe rõ không trả lời.
Tiếng người phi-công quan-sát dồn-dập vang lên:
- Thái-Dương, Bắc-Đẩu nghe bạn năm trên năm (5/5). Chúng tôi đang đợi bạn trên mục-tiêu. Xin bạn cho biết vị-trí, cao độ, và trang-bị.
- Phi-tuần Thái-Dương gồm hai A1, Trang bị bom lửa, đại-bác 20 ly và hỏa-tiễn công-phá. Hiện tại chúng tôi đang ở phía Tây-Nam của Tân-Cảnh 10 dậm. Cao độ 5,000 bộ.
- Bắc-Đẩu nghe bạn rõ. Phía Tây-Nam Tân-Cảnh…OK! Chúng tôi đang ở hướng 10 giờ của bạn đó. Cao độ 3,000 bộ.
- Thái-Dương hiểu, hướng 10 giờ…OK! Chúng tôi thấy bạn rồi, xin cho biết thêm chi-tiết.
- Quân bạn hiện đang đụng độ nặng với địch; địch có đại-pháo 130-ly yểm-trợ từ hướng Tây, và sơn-pháo từ sườn núi phía Tây-Bắc tại cao độ 600 bộ. Tôi sẽ cho bạn một ly cam vắt để giải-khát.
Anh cười trong máy, thầm cảm-phục người phi-công quan-sát gan dạ và đầy nghệ-sỹ tính, dù trong những hoàn-cảnh hiểm-nghèo. Một cột khói mầu da cam bốc lên khỏi ngọn cây. Tiếng người phi-công quan-sát gọi tiếp:
- Thái-Dương đây Bắc-Đẩu. Mục-tiêu là khu rừng phía Tây, cách trái khói 100 thước, cứ-điểm xuất phát của đoàn xe Molotova địch. Quân bạn ở hướng Đông của trái khói 200 thước. Phòng-không được ghi nhận là có đại-bác 37 ly và hỏa-tiễn tầm nhiệt SA7. Xin bạn cẩn thận.
- Cám ơn Bắc-Đẩu. Thái Dương nhận bạn năm trên năm. Vị trí quân bạn cách mục-tiêu 300 thước về hướng Đông.
Nói xong anh lắc cánh ra hiệu cho số hai chuyển qua đội-hình chiến-đấu rồi bấm máy liên-lạc:
- Thái-Dương hai đây một gọi.
Tiếng Kỳ trả lời trong máy:
- Hai nghe năm.
- Vòng đầu mình sẽ vào theo hai trục khác nhau. Số một đi bom theo hướng Đông-Tây, lấy cao độ về bên phải. Số hai vào theo hướng Bắc-Nam, dùng hỏa-tiễn bắn phủ đầu, lấy cao độ về bên trái. Vòng thứ nhì giữ cao độ 3,500 bộ và đổi ngược hướng oanh-kích. Lưu ý quân bạn cách mục-tiêu 300 thước về phía Đông. Coi chừng phòng-không địch có đại-bác 37 ly và SA7.
Tiếng Kỳ trả lời, giọng lạnh băng, và sắc gọn:
- Thái-Dương hai hiểu.
Sau Tết Mậu-Thân năm 1968, cuộc chiến tại miền Nam càng ngày càng trở nên sôi-động và khốc-liệt hơn. Những Phi-Công của Không-Lực Việt Nam Cộng-Hoà đã phải thường-xuyên đối đầu với hỏa-lực phòng-không tối-tân và hùng-hậu của địch. Họ đã phải trả một giá rất đắt để đem lại chiến-thắng cho các đơn-vị bạn. Những chiến-thuật oanh-kích cổ-điển theo đúng tinh-thần an-phi, nhiều khi đã không còn thích-hợp nữa. Trong những phi-vụ yểm-trợ tiếp-cận cho quân bạn, các phi-tuần-trưởng khu-trục đã uyển-chuyển thay đổi chiến-thuật tùy theo địa-hình, địa-vật và khả-năng của người phi-tuần-viên tại chiến-trường…
Lần này bay chung với Kỳ, anh rất tin-tưởng vào nghệ-thuật nhào lộn, cùng tài thả bom chính-xác của người phi-công trẻ… Anh đẩy nhẹ tay ga lên vi-thế tiền oanh-kích, liếc mắt kiểm-soát thật nhanh bảng phi-kế trước mặt rồi lật ngửa phi-cơ, chúi mũi lao mình xuống thấp sát ngọn cây. Anh thấy đoàn xe Molotova của địch lố-nhố như những con cua sắt bò lổn-nhổn trên mặt đất. Anh bấm nút nhả hai trái bom lửa xuống mục-tiêu.
Cùng một lúc, phi-cơ của Kỳ quẹo gắt về hướng trái 90 độ, cắt ngang đường bay số một, từ trên cao bổ xuống như một con đại-bàng đang vồ mồi, tung ra một chùm hỏa-tiễn công-phá vào sườn núi. Đạn phòng-không từ bên dưới tưới lên tới tấp…Anh mím môi kéo mạnh cần lái, chiếc khu-trục cơ vọt lên như con thần-long cuốn nước… hai bên cánh quét hai vệt khói trắng dài in hằn lên bầu trời xám đục như những nét chấm phá tuyệt-vời trong một bức tranh thủy-mạc… Qua ống nghe trong nón bay, anh nghe rõ tiếng quân bạn và phi-cơ quan-sát reo lên:
- Thái-Dương đánh tuyệt đẹp. Đúng ổ con chuồn-chuồn rồi. Báo cáo sơ khởi, có ba tiếng nổ phụ trên sườn núi phía Bắc, và năm Molotova địch bị đốt cháy…
Anh lấy cao độ, điều-chỉnh lại đội hình chiến-đấu, nhắc nhở số hai coi chừng phòng-không địch, rồi vào vòng bắn dùng hỏa-tiễn bắn che cho phi-cơ của Kỳ xuống thả bom. Tiếng người phi-công quan-sát dồn dập trên tần-số:
- Thái-Dương hai coi chừng phòng-không bên cánh trái của bạn…
Tiếp ngay sau đó là tiếng hét thất-thanh của người phi-công quan-sát dội lên trong màng tai:
- Thái-Dương hai lấy cao độ gấp về hưóng Đông là vùng an-toàn để thoát-hiểm. Phi-cơ bạn bị bốc cháy bên cánh trái…
Trong một thoáng, anh cảm thấy toàn thân bị tê-liệt như có một luồng điện cao-thế chạy luồn qua cơ-thể. Anh bấm máy gọi:
- Thái-Dương hai nhẩy dù, nhẩy dù ngay…
Không có tiếng trả lời. Mặt anh đanh lại, cuống họng khô chát…ánh mắt tóe lửa nhìn chiếc khu-trục cơ của Kỳ đang bốc cháy, lao mình vun vút xuống mặt đất như một ngôi sao chổi khổng lồ lọt vòng khí-quyển, cô-đơn trầm mình trong biển lửa mịt mùng…
Bài đăng lại từ http://www.thaiduong530.com/id48.html
Xin chân thành cám ơn người nhà của cố Trung Tá Phạm Văn Thặng đã gởi tặng các bức hình cũng như quý Niên Trưởng trang web Thái Dương 530. HQPD
No comments:
Post a Comment